玉蝴蝶

唐代 温庭筠

秋风凄切伤离,行客未归时。塞外草先衰,江南雁到迟¤

芙蓉凋嫩脸,杨柳堕新眉。摇落使人悲,断肠谁得知。

玉蝴蝶拼音版

qiū fēng qī qiē shāng lí ,háng kè wèi guī shí 。sāi wài cǎo xiān shuāi ,jiāng nán yàn dào chí ¤ 秋风凄切伤离,行客未归时。塞外草先衰,江南雁到迟¤
fú róng diāo nèn liǎn ,yáng liǔ duò xīn méi 。yáo luò shǐ rén bēi ,duàn cháng shuí dé zhī 。 芙蓉凋嫩脸,杨柳堕新眉。摇落使人悲,断肠谁得知。